«The shrillness of the English language / and Oliver’s dejected look / have merged: I see the youngster languish / among a pile of office books. Charles Dickens — ask him; he will tell you / what was in London long ago: / the City, Dombey, assets’ value, / the River Thames’s rust...»
«Với nụ cười nhòa trong lệ ướt / Em ở lại bến tàu bên biển biếc xanh, / Và bão lại giỡn cánh buồm sũng nước / Cùng nỗi buồn và tình yêu của anh! Anh đang lao vào chốn mông lung, / Vùi trong bão như cánh chim rệu rã, — / Vì ti...»
«Cứ mỗi sớm dầm trong sương móc, / Hoa nở kìa! Ôi đẹp làm sao! / Nhưng rồi hoa bị phạt bằng lưỡi hái, / Tôi cứ băn khoăn — tên hoa gọi thế nào? Rồi ngày tháng trôi qua, như thể / Điều bí huyền dần được hé ra: / Thật kỳ l»
«Anh đã hôn em qua dòng lệ nhỏ. / Chỉ có điều em không thấy lệ đâu, / Bởi vì trong cái đêm mùa thu ấy / Trời tối đen, hơi ẩm ướt u sầu. Trên mặt đất thảm lá vàng bay rối, / Còn biển khơi – bão tố tung hoành, / Thảm lá vàn...»